Ambroxan
Vì Long diên hương (Ambergris) quá đắt đỏ và hiếm có, Ambrox/Ambroxan đã trở thành giải pháp nhân tạo thay thế. Điều thú vị là, người ta thành công trong việc tạo ra Ambrox trước, sau đó mới biết rằng phân tử này là một phần mùi hương của Long diên hương.
Năm 1934, Leopold Ružička bắt đầu nghiên cứu các hợp chất tạo mùi trong long diên hương. Năm 1950, đồng nghiệp của ông, nhà hóa học Max Stoll của Firmenich, phát hiện ra rằng ông có thể chuyển đổi sclareol từ lá xô thơm (clary sage) thành một phân tử có mùi thơm giống như hổ phách, và ông đặt tên cho nó là Ambrox. 27 năm sau, phân tích mới chỉ ra rằng Ambrox có mặt tự nhiên trong Long diên hương.
Ambroxan mang gần như tất cả những đặc tính nổi trội của Long diên hương tự nhiên. Ambroxan không mang tính nước (aquatic) như ta hay lầm tưởng về một mùi hương được nuôi dưỡng từ biển cả, nguyên liệu này cho ta cảm giác của muối biển, của sự mềm mại và chút ngọt đằm thắm. Sự hiện hữu của ambroxan trong hợp hương giúp lớp nền của mùi hương trở nên dày dặn, ấm áp và tròn trịa hơn.