
The Maid of Orleans

Không ai còn nhớ chính xác khoảnh khắc nàng ghi tên mình vào lịch sử. Chỉ còn lại một khoảng trống vẫn cháy âm ỉ trên cánh đồng lạnh giá, như lời thề còn vương lại trên mảnh áo giáp bị lãng quên bên thềm thời gian. Nàng là thánh nữ không xuất hiện bằng tiếng gươm hay cờ bay. Hình bóng hiện lên từ sự thinh lặng, để rồi một làn hương chạm nhẹ vào thế giới. Mùi hương ấy không chỉ là dấu vết mà còn là ký ức sâu thẳm, dẫn lối ta về phía sự sống. Nơi gỗ giữ hơi ấm, nơi đá khắc ghi lời thề, và nơi sự lặng thinh cất giữ những điều chưa được nói - Dưới lớp giáp thép nguội lạnh kia là một tâm hồn biết mơ mộng, biết đau, và biết yêu.
Khi bắt đầu mùi hương khẽ chạm như hoa tuyết tan trong lòng bàn tay. Rồi nồng ấm và dứt khoát. Mang theo tinh thần của người sinh ra để dẫn lối. Dần dần, mọi thứ lặng lại, thổn thức và ở lại thật lâu. Mùi hương trở nên mềm mại, như khi tấm giáp lạnh được tháo bỏ để lộ làn da thật. Dường như có điều gì đó ngọt ngào và mong manh khẽ thoáng qua. Không phải sự yếu đuối, mà là con người. Và ở tầng sâu nhất, mùi hương không bùng cháy. Nó ở lại, ấm áp và dịu dàng ôm lấy lồng ngực. Một lời thề sống bên dưới những đống tro tàn đã ngủ yên.
The Maid of Orleans - mùi hương của sự đối lập. Kiên cường nhưng mềm mại. Bất khuất mà dịu dàng.
---------------------------------
No one remembers the exact moment she etched her name into history. Only silence remains—still flickering across frozen fields, like a vow lingering on a forgotten suit of armor, left at the edge of time. She was a saint who rose not with swords or standard. Her presence emerged from stillness, then came a scent that touched the world. A fragrance that is not loud, but unforgettable - a memory more than a trace, a guide toward something quietly alive. Where wood holds warmth, where stone carries promises, where silence keeps what words could never say. Beneath the cold steel, there lived a soul that dreamed, that ached, that loved.
At first, the scent brushes like snow melting in the palm. Then comes warmth - bold, unwavering, with the spirit of one born to lead. Gradually, everything quiets. Not to disappear, but to remain - tenderly stirring in its stillness. The fragrance softens, like armor set aside, revealing skin that breathes. Something sweet and fragile passes through. Not weakness, but humanity. And at its deepest layer, the scent does not flare. It stays, warm, gentle, close to the chest.. A vow, still alive beneath resting ash.
The Maid of Orleans - a fragrance of duality. Resilient, yet soft. Unyielding, yet tender.
- Topnote: Bergamot Ozone Lychee
- Heartnote: Petal neroli Choco Amande Tonka Blue stone
- Basenote: White musk Hinoki Leather Oakmoss Castroreum Labdanum