
Arise

Người đàn ông ấy lướt qua con đường vắng, chiếc moto cũ kỹ gầm lên đều đều dưới ánh đèn mờ, như nhịp tim kiên định giữa màn đêm thăm thẳm. Anh khoác chiếc jacket da bạc màu, những vết xước và nếp gấp là dấu tích của những hành trình không tên.
Anh đã trở lại nhưng không phải mọi sự trở lại đều mang dáng vẻ của chiến thắng. Có những lần quay về chỉ để chứng minh rằng mình vẫn còn đứng vững. Anh cũng từng vụn vỡ trong im lặng, từng biến mất vào bóng tối. Nhưng ngay lúc không ai còn trông đợi… anh trỗi dậy. Không phải bằng sự hỗn loạn mà bằng một vệt hương sâu lắng, đánh thức những ký ức đã ngủ quên.
Nốt hương đầu tiên khẽ chạm như nhịp tim vừa thức giấc - mảnh mai, mong manh, như sự sống nhẹ nhàng quay về sau một giấc ngủ dài. Rồi làn hương lan rộng, trở thành nhịp đập của một trái tim gai góc nhưng chân thật. Là dư vị của khói thuốc, của những đêm dài chưa kể hết, của những tổn thương đã chai sạn - một tâm hồn từng bị xé toạc, nhưng vẫn đang cố gắng để tồn tại. Và rồi sau tất cả, mùi hương trầm xuống trở thành những nhịp đập âm thầm vì đã không còn đau nhưng không hẳn là bình yên. Chỉ là sự hiện diện lặng lẽ của một con người từng tan vỡ, nay đã đủ mạnh để tiếp tục bước tiếp.
Arise – sinh ra từ tĩnh lặng
-------------------------------
He rode through the empty street, the old motorbike humming steadily under dim lights - like a steady heartbeat against the vast, silent night. His weathered leather jacket, marked with scars and creases, told stories of nameless journeys.
He had returned but not all comebacks equals triumphs. Sometimes, coming back simply means you're still standing. He had once broken in silence, once disappeared into the dark. But at the very moment no one was waiting… he rose again. Not with chaos, but with a deep, lingering scent that stirred long-forgotten memories.
The top note touched like a heartbeat is awakening - fragile, faint, life quietly returns after a long slumber. Then it spreads, becoming the pulse of a heart that’s bruised yet honest. It carries the taste of smoke, of sleepless nights left unspoken, of pain toughened into calluses - a soul once torn apart, still learning. How to endure.
And in the end, the scent settled into a quiet rhythm - unhurt, yet not quite at peace. Just the quiet presence of someone who’s been broken, now strong enough to keep moving forward.
Arise – born of stillness.
-----------------------
- Topnote: Apple flower Nutmeg
- Heartnote: Tobacco Tar & smoke Black pepper Vanilla Coffee
- Basenote: Agarwood Castroreum